Câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc. Trong lúc đi phỏng vấn cho một chương trình truyền hình thực tế, một PV tình cờ gặp được một người bán bánh rán bên cạnh một trường học.
Vì tò mò với thu nhập của chị, người PV đã tiến tới trò chuyện:
"5 tệ một chiếc, một năm bán khoảng 500.000 cái bánh, 2.500.000 tệ (khoảng 8,5 tỷ đồng), trừ vốn khoảng 30%, vậy 1 năm chị kiếm được 750.000 tệ (khoảng 2,5 tỷ đồng)?"
Người bán hàng rong nghe xong mỉm cười, đầu cũng không lắc, ôn tồn nói: "Nhiều hơn!"
Người PV nói bừa một con số: "3.000.000 tệ?" (khoảng 10 tỷ đồng)
Ngỡ rằng đó là con số không tưởng, nhưng câu trả lời của người bán hàng rong khiến anh rất bất ngờ: "Tầm đó đó!"
Rất nhiều cư dân mạng sau khi biết đến câu chuyện đã cảm thán: Ôi trời, còn nhiều hơn dân văn phòng như tôi bao nhiêu, muốn đổi nghề, tôi cũng muốn đi bán đồ ăn vặt.
Nhưng cứ bán đồ ăn vặt là sẽ kiếm được nhiều như vậy ư?
Em họ T. của tôi trước đó làm kế toán cho một công ty sản xuất khuôn kim loại, lương tháng trung bình.
T. thường hay phàn nàn nói công việc này không có tương lai, lương lại lẹt đẹt.
Có một giai đoạn "kinh tế hàng rong" nổi lên như cồn, thấy người khác bán hàng thôi mà xây được cả ngôi nhà to tướng, T. cũng quyết định đi theo con đường này.
Nghĩ là làm, cậu ấy chạy đông chạy tây vay tiền, rồi mở một hàng bán thịt nướng ở thành phố.
Nhưng không ngờ, chỉ sau chưa đầy 3 tháng, đến cả dụng cụ nướng thịt cũng bị bán đi hết.
Vì sao?
Vốn làm nghề này, buổi sáng sẽ phải ra chợ mua thịt, mua rau, mua xiên, đồ ướp thịt…
Nhưng dậy sớm chẳng khác nào lấy mạng T., cậu ấy thường xuyên ngủ quá giờ, bán hàng ăn mà lúc thiếu cái này, nay thiếu cái kia.
Nướng thịt thì không có kĩ năng, lửa không đều, chỗ đã xém, chỗ vẫn trắng ởn.
Lúc không có khách thì ngồi chơi điện tử, đợi có người giục rồi mới vội vã "Tới đây, tới đây", rất nhiều lần vì chờ lâu quá nên khách bỏ đi.
12h đêm là lúc hết khách, bắt đầu dọn dẹp, nhưng cậu ấy lại chỉ dọn dẹp qua loa cho có, ngày hôm sau, khách nhìn chỗ bán bẩn thỉu, toàn dầu mỡ, nhìn thôi đã không muốn vào.
"Tung hoành" được vài tháng, T. không những không thực hiện được ước mơ kiếm tiền tỷ mà còn nợ nần một khoản tiền lớn.
Những ngành khác luôn dễ kiếm tiền hơn ngành mình là ảo tưởng lớn nhất của con người hiện đại.
Đó là lý do tại sao, cùng là bán hàng, người phụ nữ ở đầu bài đã đạt đến đỉnh cao của cuộc sống, còn cậu em họ tôi thì lại chẳng đủ sống dù chỉ là một tháng.
Cái gọi là lương nhiều thu nhập cao chỉ là kết quả bạn nhìn thấy sau vô vàn những nỗ lực và khó khăn mà người thành công phải bỏ ra.
Một nhà kinh tế học đã từng đề cập đến một khái niệm: "Lợi nhuận qua loa".
Có nghĩa là cùng làm một việc tương tự, nhưng sẽ có nhiều người làm cho có, làm qua loa, sơ sài, triết lý sống của họ là "thế thôi là được rồi".
Trong khi có những người lại mong muốn không ngừng cải thiện, họ cố gắng đạt được 100 điểm trong mọi thứ, và cuối cùng đánh bại "kẻ qua loa" và hưởng lợi nhuận.
Trên mạng từng có một câu hỏi như này: Tại sao nhân viên văn phòng kiếm được rất ít, trong khi những người bán hàng, dù chỉ là ven đường lại kiếm được bộn tiền?
Em họ T. của tôi trước đó làm kế toán cho một công ty sản xuất khuôn kim loại, lương tháng trung bình.
T. thường hay phàn nàn nói công việc này không có tương lai, lương lại lẹt đẹt.
Có một giai đoạn "kinh tế hàng rong" nổi lên như cồn, thấy người khác bán hàng thôi mà xây được cả ngôi nhà to tướng, T. cũng quyết định đi theo con đường này.
Nghĩ là làm, cậu ấy chạy đông chạy tây vay tiền, rồi mở một hàng bán thịt nướng ở thành phố.
Nhưng không ngờ, chỉ sau chưa đầy 3 tháng, đến cả dụng cụ nướng thịt cũng bị bán đi hết.
Vì sao?
Vốn làm nghề này, buổi sáng sẽ phải ra chợ mua thịt, mua rau, mua xiên, đồ ướp thịt…
Nhưng dậy sớm chẳng khác nào lấy mạng T., cậu ấy thường xuyên ngủ quá giờ, bán hàng ăn mà lúc thiếu cái này, nay thiếu cái kia.
Nướng thịt thì không có kĩ năng, lửa không đều, chỗ đã xém, chỗ vẫn trắng ởn.
Lúc không có khách thì ngồi chơi điện tử, đợi có người giục rồi mới vội vã "Tới đây, tới đây", rất nhiều lần vì chờ lâu quá nên khách bỏ đi.
12h đêm là lúc hết khách, bắt đầu dọn dẹp, nhưng cậu ấy lại chỉ dọn dẹp qua loa cho có, ngày hôm sau, khách nhìn chỗ bán bẩn thỉu, toàn dầu mỡ, nhìn thôi đã không muốn vào.
"Tung hoành" được vài tháng, T. không những không thực hiện được ước mơ kiếm tiền tỷ mà còn nợ nần một khoản tiền lớn.
Những ngành khác luôn dễ kiếm tiền hơn ngành mình là ảo tưởng lớn nhất của con người hiện đại.
Đó là lý do tại sao, cùng là bán hàng, người phụ nữ ở đầu bài đã đạt đến đỉnh cao của cuộc sống, còn cậu em họ tôi thì lại chẳng đủ sống dù chỉ là một tháng.
Cái gọi là lương nhiều thu nhập cao chỉ là kết quả bạn nhìn thấy sau vô vàn những nỗ lực và khó khăn mà người thành công phải bỏ ra.
Một nhà kinh tế học đã từng đề cập đến một khái niệm: "Lợi nhuận qua loa".
Có nghĩa là cùng làm một việc tương tự, nhưng sẽ có nhiều người làm cho có, làm qua loa, sơ sài, triết lý sống của họ là "thế thôi là được rồi".
Trong khi có những người lại mong muốn không ngừng cải thiện, họ cố gắng đạt được 100 điểm trong mọi thứ, và cuối cùng đánh bại "kẻ qua loa" và hưởng lợi nhuận.
Trên mạng từng có một câu hỏi như này: Tại sao nhân viên văn phòng kiếm được rất ít, trong khi những người bán hàng, dù chỉ là ven đường lại kiếm được bộn tiền?
ST